Nửa đêm nghe tiếng thì thầm ở nhà bếp, tôi rón rén bật điện lên thì xót xa khi thấy chồng đang ngồi khóc
Tôi chạy lại, ôm lấy chồng mình mà cùng khóc.
Bố chồng tôi mới mất được vài tuần. Trong nhà, ông thương chồng tôi nhất và ngược lại. Hai bố con thường hay nhâm nhi ly bia mỗi tối rồi nói đủ chuyện trên trời dưới đất. Vì thế, khi bố đột quỵ, mất đột ngột, chồng tôi gần như phát điên lên. Anh không chấp nhận được sự thật đau đớn này.
Sau lễ tang, tinh thần và sức khỏe của chồng tôi sa sút nghiêm trọng. Anh ít ngủ, thường bỏ bữa và mắt lúc nào cũng đỏ hoe. Tôi hiểu, chồng nhớ bố quay quắt, nhất là vào bữa cơm chiều.
Đêm qua đang ngủ, tôi bỗng nghe tiếng thì thầm từ nhà bếp. Bàn thờ bố chồng còn đỏ nhang nên tôi cũng sợ và chỉ dám rón rén xuống bếp, bật điện lên. Thấy cảnh chồng ngồi uống bia một mình, đối diện là tấm ảnh của bố mà tôi xót xa. Anh còn đặt trước tấm ảnh bố một lon bia, vừa nói vừa khóc vừa uống. Cảnh ấy khiến tôi đau thắt tim.
Tôi ôm lấy chồng mà khóc cùng anh. Chồng ôm lấy tôi, kể lể đủ chuyện mà anh đã hứa nhưng chưa kịp làm cùng bố. Rồi những câu anh lỡ thốt ra lúc nóng giận làm bố buồn. Cả sự trống trải trong mỗi bữa cơm chiều khi thiếu bóng dáng bố khiến anh đau đớn. Anh không biết phải vượt qua bằng cách nào nữa? Anh chỉ muốn “đi” cùng bố thôi.
Tôi nghẹn ngào, an ủi mãi, anh mới đem ảnh bố cất đi và lên phòng ngủ. Nhưng cả đêm, chồng tôi cứ trăn trở, khóc suốt. Tôi thương chồng quá. Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi sợ chồng sẽ suy sụp mất. Phải làm sao để anh chấp nhận sự thật đau lòng này mà sống tiếp đây?
Theo Tri thức trẻ
*Nguồn: http://ttvn.toquoc.vn/nua-dem-nghe-tieng-thi-tham-o-nha-bep-toi-ron-ren-bat-dien-len-thi-xot-xa-khi-thay-chong-dang-ngoi-khoc-22202264113449537.htm